“CHRYSALISM” (n): Cảm giác tĩnh lặng và ấm áp trong căn nhà khi trời mưa bão
Trời Hà Nội vào đông khiến người ta xao xuyến bởi những hàng cúc họa mi trắng muốt và ấm lòng bởi những cốc cacao nóng hổi. Trên nền phong cảnh đầy thơ mộng, tiết trời rét buốt cùng những cơn mưa lất phất là những nét rất đặc trưng của Hà Nội, làm xoay chuyển lăng kính nhìn vạn vật xung quanh của mỗi người. Những ngày mưa như thế đôi khi sẽ khiến chúng ta gặp khó khăn trong việc di chuyển, buôn bán, nhưng cũng có thể tưới mát một vườn cây, đập tan cái nắng nóng của ngày thu. Và hơn hết, tớ muốn thú nhận một điều rằng: tớ đặc biệt yêu thích những khoảng thời gian tớ được trú trong ngôi nhà của mình, kí ức về quá khứ và hiện tại như trộn lẫn trong một chiếc hộp. Không biết rằng các cậu có cảm nhận giống tớ không nhỉ?
Trời mưa. Tớ vẫn được ăn món mẹ nấu như mọi khi - nồi canh cá với chút rau và tôm kho. Tuy nhiên, hương vị món ăn ngày mưa dường như có chút khác biệt. Đồ ăn được hâm nóng hơn để đối đầu với cái rét ngoài trời. Vừa ăn, vừa thổi. Dưới cơn mưa, không nơi đâu ấm áp bằng nhà, bằng việc ăn cơm mẹ nấu. ……….
Trời mưa. Những đầu việc một ngày mà tớ phải hoàn thiện không vơi bớt đi. Nhưng cậu biết không, cái cảm giác ngồi làm bài trong tiếng mưa dồn dập và bầu trời có chút u tối khiến tớ tưởng rằng thế giới này chỉ còn xoay quay một mình tớ. Không biết từ lúc nào hay vì đâu, tớ cảm thấy mình có nhiều năng lượng và cảm hứng hơn để làm bất cứ điều gì. Có lẽ ngôi nhà đã khiến tớ có cảm giác an toàn và ấm áp hơn. Ngôi nhà đã bao bọc tớ trước những trận mưa giông ngoài kia. ……….
Trời mưa. Tớ nằm trên giường loay hoay mãi chẳng ngủ được. Những ánh đèn đường mập mờ sau cơn mưa, những mái hiên còn đọng những giọt nước, những con đường trơn trượt gợi cho tớ một cảm giác hoài niệm về những thứ đẹp đẽ đã qua đi. Tớ đã rất vui trong sự ướt nhèm nhẹp của mình. Vì trong nỗi nhớ của mình, tớ vẫn thấy hình ảnh bố ngoái đầu đợi tớ tan học. Tớ vẫn thấy tớ cùng mối tình đầu của mình đi ăn lẩu và cười nói không thôi. Tớ vẫn nhớ cái nhoẻn miệng cười của cô bán hàng rong gần trường khi bán vội cho các bạn học sinh vài ba miếng bánh tráng nướng nóng hổi, cay cay.
Tớ vẫn nhớ về một thời học sinh đã qua: vô tư, nhiệt huyết và không ngừng cố gắng. Không cần chăn ấm, nệm êm hay chiếc áo ấm mà chính những tình cảm tớ đã nuôi dưỡng sưởi ấm tớ dưới tiết trời se lạnh và ẩm ướt vì thần mưa hoành hành. ……….
Những cơn mưa để lại cho tớ cảm giác ấm lòng thế đấy, một cảm giác mang tên Chrysalism. Còn cậu thì sao? Mùa đông này, vào lúc trời đổ mưa, cậu có cất giữ những cảm xúc đặc biệt nào không?
____________________________________
“CHRYSALISM” (n): the feeling of tranquility and warmth being indoors during a thunderstorm
Winter in Ha Noi makes people’s hearts flutter by rows of white daisies and warms them up by hot cups of cacao. Under the poetic scenery, Ha Noi winter is characterized by cold weather and gentle rains, which change angles of contemplating every single thing. Those rainy days sometimes prevent us from moving, selling. In contrast, they could water a whole garden and even sweep the dog days of autumn away. Moreover, I would like to admit that I'm truly in love with the time when I shelter at my home amid the rainfall. My memories of the past and present seem to be intertwined in a box. Tell me, do you feel the same?
It’s pouring outside. I still enjoy Mom’s cooking as usual, a bowl of fish soup with vegetables and braised shrimp. However, the taste of the dish on a rainy day appears to be different. Food is better heated to withstand the cold outside. I am eating and blowing at the same time. In the middle of the rain, there is no place as cozy as home, as eating meals prepared by my mom. ……….
It’s pouring outside. My to-do-list can not be longer. But the blizzard rain and the dark sky lured me that the world is just revolving around me. I do not know when or why I have more energy than ever before, at least to do whatever I want. Perhaps, I feel snugger and more protected at home. My beloved place has sheltered me against terrains of rain. ……….
It’s pouring outside. I toss and turn in bed. The dim street lights after the rain, the awnings with drops of water, the slippery roads remind me of a nostalgic feeling about the beautiful things that have passed. Nevertheless, I am euphoric regardless of getting soaked in the rain. Because my memories still echo the picture of my dad waiting for me in front of school. I still see the moment when I and my first love were dining out and drowned in laughter. I could never forget the dazzling smile of a street vendor when she hurriedly sold spicy grilled papers to students. I always remember my school’s periods: innocent, enthusiastic and never stop moving forward. They are pleasing as if a thick blanket, a soft mattress or a warm t-shirt were no longer needed since all the love that I have nurtured slips away the cold and wetness of the God of Rain. ……….
Drops of rain leave me with the above impressions, with a state called Chrysalism. How about you? What do you capture in your heart when the rain falls?
-------------------------------- NGƯỚC - YOUTH LOOK UP! 👁 Fanpage: www.fb.nguoc.org 👁 Instagram: www.ins.nguoc.org 👁 Email: er@nguoc.org
👁 Website: www.nguoc.org 👁 LinkedIn: www.linkedin.nguoc.org 👁 Youtube: www.youtube.nguoc.org 👁 TikTok: www.tiktok.nguoc.org #NGƯỚC #youthlookup #cocreation
コメント