"Là vì hạ đang phai dần sắc xanh hay do ta không còn đủ thời gian để cảm nhận nét xanh của hạ?”. Tôi đành đặt bút bỏ lửng câu hỏi này, bởi chính tôi cũng đang không tự trả lời được, ‘Hạ’ trong tôi đã từ bao giờ mà phai nhạt.
Đôi khi càng nhận thức rõ về thế giới này, tôi lại càng tự trách bản thân đã chẳng mấy chốc mà để lạc mất biết bao những giá trị thuở trước, như cái cách mà tôi đã vô tình quên đi Hạ vậy.
Trưởng thành là bị cuốn vào guồng quay bất tận của cuộc sống, là đứng trước vô vàn những cái mới mà phải đánh đổi bằng những giá trị cũ. Chuyện ngày bé háo hức chờ Hạ đến cùng với tiếng ve, mong Hạ về để buông bỏ những phiền ưu nơi trường lớp, vui cùng Hạ với cái khoảng thời gian gọi là ‘nghỉ hè’. Những câu chuyện hạnh phúc là thế, bây giờ nhìn lại cũng chỉ là những hình ảnh có thể kể, song lại chẳng thể tận hưởng nữa rồi.
Nhớ Hạ, cũng chỉ là những cảm xúc nhung nhớ mơ hồ, không biết nỗi nhớ bắt nguồn từ đâu, cũng không tả hết được Hạ trong mình giờ đây tồn tại thế nào. Tuy vậy, chính mình cũng không thể không thừa nhận, Hạ thì vẫn luôn ở đó, là vì tôi trên bước đường trưởng thành đã vô tình không màng đến Hạ mà thôi.
Hạ vẫn là Hạ xanh, và PAPERMAN vẫn đang tuổi trẻ, vậy nếu còn có thể níu giữ, tôi vẫn mong Hạ có thể một lần nữa đến lại bên mình. Là một phần hơi thở của cuộc sống mà tôi không nỡ phải tạm biệt, vậy nên trên đoạn đường trưởng thành về sau, tôi vẫn cần có Hạ, cần Hạ đến mang lại một khoảng bình yên giữa một cuộc đời đôi khi quá khó để cáng đáng, để những cái tôi vô tình lạc lối trên một chặng đường dài tìm lại được một chốn dừng chân quen thuộc từ thuở ấu thơ.
-------------------------------------------------
“Is it due to the ‘green’ of Summer fading away or because I don’t have enough time to feel that change?”. I had to leave this question blank, because I myself can’t even answer, the ‘Summer’ in me has faded since when and how.
The more I become aware of this world, the more I blame myself for quickly losing so many old values, like the way I accidentally forgot about Summer.
Maturity is being caught up in the endless cycle of life, standing in front of countless new things that have to be traded with old values. There was a time when I was eagerly waiting for Summer to come with the sound of cicadas, waiting for it to come back and help me relinquish my depression from school, also waiting to have fun with the time called ‘Summer vacation’. Such happy stories, looking back now, are just images that can be told, but can no longer be enjoyed.
Missing Summer, is just vague feelings of nostalgia, I don’t know where the nostalgia comes from, I also can’t describe how the Summer in me now exists. However, I myself can’t help but admit, Summer is always there, and it is just because I on the way to adulthood have unintentionally ignored Summer.
Summer is still with its ‘green’, and PAPERMAN is still young, so if I can hold Summer on, I still hope it can once again come to me. It’s a part of life that I can’t say goodbye to, so on my way to adulthood, I still need Summer, need it to bring peace in the midst of a life that is sometimes too hard to live, need it to help the egos who accidentally get lost on a long way find a familiar pit stop since childhood.
--------------------------------------------------
Trân trọng cảm ơn các NGƯỚC NGẦU:
Content Creator: Thùy Trang
Designer: Ánh Tuyết
-------------------------------------------
SỰ KIỆN SONG SONG:
LOOKUP Model Project | MỞ ĐƠN ĐĂNG KÝ LOOKUP CALLER
- Thông tin mở đơn đăng ký LOOKUP Caller: bit.ly/lookupcaller
- Thời gian: không thời hạn
--------------------------------------------------
NGƯỚC - YOUTH LOOK UP!
Fanpage: www.fb.nguoc.org
Instagram: www.ins.nguoc.org
Email: youthlookup@nguoc.org
Website: www.nguoc.org
Linkedin: www.linkedin.nguoc.org
Youtube: www.youtube.nguoc.org
Comments